Lạc

 LẠC

 


Ta một mình đi giữa giấc mơ

Ngó xung quanh tối tăm mộng mị

Lê chân bước đường không thấy lối

Bóng tối mơ màng, phủ không gian.

 

Ta chìm sâu trong cơn ảo mộng

Cố đi tìm, dẫu chẳng tìm chi

Càng tiến tới, hố sâu tăm tối

Mở rộng cửa hang, âm phủ tràn.

 

Ta giật mình! đứng lại ngó quanh

Ta hoảng sợ! Bước lùi trở lại

Ta tìm đâu? Tìm một lối thoát

Bóng tối bao quanh, lối thoát đâu còn!

 

Hàng mi mắt ướt trào đẫm lệ

Lòng u buồn nặng trĩu tâm can

Ước rằng ta đã chẳng gian ngoan

Để đời không tối tăm ngập tràn.

 

Đời ta! Ôi từ đây! Chấm hết!

Bóng tử thần vây bủa, bao quanh

Cửa địa ngục, nấm mồ mở rộng

Chỉ chờ ta, kết thúc cuộc đời.

 

Giữa tối tăm bừng lên ánh sáng

Để bóng đêm khuất lối đàng sau

Hào quang tỏa rạng soi khắp chốn

Sức sống lan, cành lá đâm chồi.

 

Ôi Giê-su! Hài Nhi ngự đến

Xóa tội gian trần, rửa trần gian

Sạch bóng đêm, sạch bạo tàn

Hòa bình công lý, ngập tràn mọi nơi.

 

Ôi Giê-su! Chúa Con Hài Đồng

Chúa thật là ánh sáng trần hồng

Sự sống đánh tan tử thần

An bình ngự đến, tâm thần thảnh thơi.

 

Con về bên Chúa nghỉ ngơi

Đời con có Chúa, chẳng vơi ơn lành

Con về bên Chúa nẻo ngay

Dẫu rằng sa mạc có ngày đơm hoa.

Sài gòn, vọng 2024

19/12/2024

Đình Hoài

 

Nhận xét