THƠ: LỜI MẸ NHẮN NHỦ


(Hình ảnh: Internet)

 

LỜI MẸ NHẮN NHỦ

 

Một đôi quang gánh trên vai

Mẹ gieo từng bước sớm mai đi về

Dẫu đời bao nỗi ê chề

Vì con mẹ chẳng có nề gian nan

Mẹ rằng đời mẹ lầm than

Chỉ mong con mẹ phước an ngàn đời

Sớm hôm mẹ khẩn cầu trời

Cầu cho con có một đời bình an

Mong sao ân lộc đầy tràn

Buồn đau khổ ải tiêu tàn hư vô

Dù cho cuộc sống xô bồ

Con mẹ vẫn vững tựa hồ nước non

Dẫu cho sông cạn đá mòn

Tình cha nghĩa mẹ vẫn còn, con ơi!

Dẫu rằng núi lở sao rơi

Công ơn cha mẹ chẳng vơi tháng ngày

Chẳng chi dưới thế sánh tày

Với ơn cực trọng cao dày biển Đông

Dẫu cho biển rộng mênh mông

Làm sao đong hết núi công sinh thành

Con ơi! Hãy sống ngay lành

Nhớ lời mẹ dặn tâm thành nêu gương

Dẫu cho thế giới trăm đường

Chỉ cần con nhớ trọn đường yêu thương.

Tự sáng tác

Sài Gòn, ngày 10/11/2021

“ Cũng vì dịch bệnh Covid mà con không thể về nhà với Mẹ. Con đi học cũng lâu rồi. Nơi Sài Gòn đầy hoa lệ này. Hoa cho người giàu, lệ cho người nghèo. Con nhớ quê hương, xóm làng. Nhớ mái nhà với làn khói trắng của bếp lửa. Nơi đó có gia đình, có Cha và có Mẹ. Cầu cho cơn đại dịch mau chóng qua đi, để con lại được ăn cơm Mẹ nấu, được mang áo Mẹ may và được ngồi nghe Mẹ kể chuyện.”

Nhận xét